1. Dùng tay xát đi xát lại trong thùng gạo
2. Cố tình bước từng ô 1 trên những ô gạch lát đường (không được bước ra ngoài, bắt buộc phải bước trong ô)
3. Dùng gương phản chiếu ánh nắng mặt trời, chiếu đi chiếu lại
4. Đặt tờ giấy trắng lên trên đồng tiền xu, rồi dùng bút chì tô cho đến khi xuất hiện hình trên tờ giấy
5. Ăn xong kẹo rồi, gấp vỏ kẹo lại thành hình như cũ
6. Cho cả 2 chân lên xe đẩy hàng trong siêu thị rồi trượt
7. Dán tờ giấy có ghi " Tôi là đồ ngốc" vào sau lưng bạn
8. Đứng bên trái người khác nhưng lại đập vào vai phải của họ
9. Dẫm vào bóng của người khác
10. Vứt dép ở cửa phòng người khác xuống dưới tầng
11. Nhảy lên thanh lan can của cầu thang trượt xuống dưới
12. Đi về hướng ngược với chiều của cầu thang điện
13. Dùng bút dạ quang tô móng tay
14. Xoay xoay ô dưới trời mưa
15. Ở nhà 1 mình, thường đứng trước gương học nhảy, diễn kịch or hát hò
16. Đi trên đường nhìn thấy chó thì giả tiếng mèo kêu, thấy mèo thì giả tiếng chó sủa
17. Cầm ô đi dưới trời mưa, cố tình đi vào chỗ mưa thật to để nghe tiếng mưa, thấy thoải mái
18. Bóp bóp túi ni lông đựng hàng(loại túi chống va đập có nhiều bong bóng)
(st)
8.29.2010
8.28.2010
8.26.2010
Nô Sì mók king
hận đời!!
dọn ra khỏi phòng goài!
hjc...
mệt!! sáng đu qua đu lại như spider man. X
Xách hết giấy vụn đem bán, được có 50K. Công sức 3 năm trời... Hjc!!
Tất Nhiên nhữg cuốn tập kỉ niệm phải giữ lại chứ...
Như 1 cái bìa vở có cái bảng tên như thế này...
Trường THPT Nguyễn Đình Chiểu
Họ và tên Nguyễn Hoàng Hiếu
Lớp nằm trên mươi ^^!
Môn Nô Sì mók king
Năm học 2008 trở lên.
8.23.2010
Vài Lần Đón Đưa
Lần đầu nghe bài này, không phải trong khung cảnh lãng mạn gì. Trái lại, lúc đó mình đang mồi hôi nhễ nhại, đầu óc lùng bùng, chân mỏi nhừ vì chạy lên chạy xuống phục vụ khách.
Ai đi theo em mấy lần phố mưa
Mưa bay theo em áo dài đón đưa
Hồn tựa là mưa, mưa vọng hát Rồi bài hát cất lên...
Giọng Lê Hiếu mượt làm sao. Nhiều người nói anh hát yếu. Có thể là vậy, nhưng đôi lúc cái mong manh trong làn hơi, trong cách luyến láy, cách nhả chữ của anh lại trở nên hoà hợp với bài hát vô cùng. Đặc biệt là với "Vài lần đón đưa".
Trần Lê là một cái tên khá xa lạ với nhiều người. Nhưng anh cũng không cần phô trương hay nổi đình nổi đám với ai. Nghe bảo rằng, anh viết "Vài lần đón đưa" cách đây 12 năm, khi còn học Lê Hồng Phong. Học sinh LHP khi đó không thuộc bài hát truyền thống trường, nhưng lại nằm lòng "Vài lần đón đưa" ...
Ai đi theo em mấy lần phố mưa
Mưa bay theo em áo dài đón đưa
Hồn tựa là mưa, mưa vọng hát Rồi bài hát cất lên...
Giọng Lê Hiếu mượt làm sao. Nhiều người nói anh hát yếu. Có thể là vậy, nhưng đôi lúc cái mong manh trong làn hơi, trong cách luyến láy, cách nhả chữ của anh lại trở nên hoà hợp với bài hát vô cùng. Đặc biệt là với "Vài lần đón đưa".
Trần Lê là một cái tên khá xa lạ với nhiều người. Nhưng anh cũng không cần phô trương hay nổi đình nổi đám với ai. Nghe bảo rằng, anh viết "Vài lần đón đưa" cách đây 12 năm, khi còn học Lê Hồng Phong. Học sinh LHP khi đó không thuộc bài hát truyền thống trường, nhưng lại nằm lòng "Vài lần đón đưa" ...
8.21.2010
Cầu vồng ở phía xa
“ Chị biết không, trong một bài dịch trên lớp gần đây của em có một câu hay hay như thế này: “Sợi dây đã đứt, có nối lại vẫn còn cái gút”. Lúc mới vừa đọc xong em bật cười lắc đầu lun! Ghê hen chị!”
Rồi em im lặng… Bất chợt ngay lúc đó tôi muốn hỏi: “Em có sao không?”.
Nhưng tôi đã chọn cách im lặng như những lần trước. Tôi rất vụng trong việc hỏi những câu kiểu như vậy, vụng trong cách an ủi, trong cách thể hiện sự quan tâm… Tôi cũng sợ em nghĩ tôi cho là em yếu đuối nên mới hỏi như vậy… Tôi hướng suy nghĩ của mình đến ý: “Em chỉ đang kể một câu chuyện bình thường. Giọng em nghe cũng bình thường lắm! Có lẽ đã ổn rồi…”
Làm được gì rồi?
Hôm nay đi lo hồ sơ. Chưa xong đâu vào đâu cả.
Bùn Tình!
Có làm 1 bản intro demo. Tính lập 1 cái album mà chất lượng nhạc 128Kbps lập nên mắc công người ta chê cười!
Upload xong hết hình lớp rồi. Mà hok biết MF có xóa file khi lâu quá hok có người dl hok ta?
Nay chơi PW rất lè dzui ^^!
Tối chán quá... Sao mấy nay chúng nó lười online thế nhỉ? Nãy đi chơi. Bà Vân chù ụ, Bm, lúc nào cũng thế...
Ent tối nay của bả là privite!
Mai đi làm cho dứt điểm vụ Hs này coi... mệt!! Tối đi nhậu cho dzui dzẻ dzí tụi nó....!!
đang nghe 1 bài của chú Dũng hát... GIấc Mơ Buồn
Ngủ thôi. Đêm nào cũng khuya thế này. hjc!!!
Bùn Tình!
Có làm 1 bản intro demo. Tính lập 1 cái album mà chất lượng nhạc 128Kbps lập nên mắc công người ta chê cười!
Upload xong hết hình lớp rồi. Mà hok biết MF có xóa file khi lâu quá hok có người dl hok ta?
Nay chơi PW rất lè dzui ^^!
Tối chán quá... Sao mấy nay chúng nó lười online thế nhỉ? Nãy đi chơi. Bà Vân chù ụ, Bm, lúc nào cũng thế...
Ent tối nay của bả là privite!
Mai đi làm cho dứt điểm vụ Hs này coi... mệt!! Tối đi nhậu cho dzui dzẻ dzí tụi nó....!!
đang nghe 1 bài của chú Dũng hát... GIấc Mơ Buồn
Ngủ thôi. Đêm nào cũng khuya thế này. hjc!!!
8.20.2010
Còn chút gì để nhớ – Nguyễn Nhật Ánh
Tựa đề: Còn chút gì để nhớ
Tác giả: Nguyễn Nhật Ánh
Nhà xuất bản Trẻ
——————————–
.
Mùa mưa về mang theo những nhớ thương….
“Khi về hỏi liễu Chương đài
Cành xuân đã bẻ cho người chuyên tay ?”
Tôi không thích Nguyễn Du cũng như Truyện Kiều.Có thể vì tôi không hiểu những tâm tư ông viết…hoặc không muốn hiểu. Nhưng khi đọc 2 câu thơ trên, đối với tôi, là một cảm xúc lạ kỳ, thấp thỏm, day dứt, băn khoănv à một chút chua xót.
Những tác phẩm của chú Ánh, những mối tình đầu tiên trong sáng và dịu ngọt nhưng dường như không có một “happy ending” như ta thường mong ước
8.17.2010
Hơi... điên!!
Mai là đi chơi. Có ai ta? Tũn, gấu, mập, đen, dzí mỏ hô, Hà Heo, Trang, Tí Chuột, con ông Hiếu nữa...
Hy vọng là vui... biết sao được... phải vui chứ...
Vài Ngày trước, à... là ngày hôm qua của ngày hôm qua....
Có nhớ lại 1 tí, về nhiều điều mình đã quên mất...
Hy vọng là vui... biết sao được... phải vui chứ...
Vài Ngày trước, à... là ngày hôm qua của ngày hôm qua....
Có nhớ lại 1 tí, về nhiều điều mình đã quên mất...
8.15.2010
Vừa biết dấu yêu
Phố của ta, thư này ta gửi riêng người
Ta chợt nhớ người, nhớ đến nôn nao, khi chiều nay ta nghe Quốc Bảo trong lúc đang làm việc, và Thư Lê hát lên bằng chất giọng còn chưa hết ngây thơ "Tóc ai bay ngang lưng trời, nhớ đem mây về trần đấy nhé!"
Xưa ta nghe Vừa biết dấu yêu ở một piano bar, cô ca sĩ ở đó cũng có giọng ca ngọt ngào rất hợp với bản nhạc. Ta đến một mình, chọn chỗ ngồi gần khung cửa sổ lắp kính trong suốt, nhìn ra một con đường sôi động lúc nào cũng tấp nập người xe, nhưng mọi tiếng động đã bị nhốt hẳn bên ngoài.
Xưa ta nghe Vừa biết dấu yêu ở một piano bar, cô ca sĩ ở đó cũng có giọng ca ngọt ngào rất hợp với bản nhạc. Ta đến một mình, chọn chỗ ngồi gần khung cửa sổ lắp kính trong suốt, nhìn ra một con đường sôi động lúc nào cũng tấp nập người xe, nhưng mọi tiếng động đã bị nhốt hẳn bên ngoài.
Ảnh ChitXinh |
Hãy đọc và cảm nhận
Nguồn violet.vn
Thành công là khi bố và con trai có dũng khí bước vào bếp, nấu những món ăn mẹ thích nhân ngày 8-3. Món canh có thể hơi mặn, món cá sốt đáng lẽ phải có màu đỏ sậm thì lại ngả sang màu… đen cháy. Nhưng nhìn mâm cơm, mẹ vẫn cười. Bởi vì hai bố con không thể thành công trên “chiến trường” bếp núc, nhưng lại thành công khi tặng mẹ “đoá hồng” của tình yêu. Một món quà ý nghĩa hơn cả những món quà quý giá, hạnh phúc ấy long lanh in trong mắt mẹ.
Bản chất của thành công
Đã bao giờ bạn tự hỏi thành công là gì mà bao kẻ bỏ cả cuộc đời mình theo đuổi? Phải chăng đó là kết quả hoàn hảo trong công việc, sự chính xác đến từng chi tiết? Hay đó là cách nói khác của từ thành đạt, nghĩa là có được một cuộc sống giàu sang, được mọi người nể phục? Vậy thì bạn hãy dành chút thời gian để lặng mình suy ngẫm. Cuộc sống sẽ chỉ cho bạn có những người đạt được thành công theo một cách giản dị đến bất ngờ.
8.13.2010
dê gái thoai chứ yêu thì còn lâu
Hôm nay mệt... nhậu về còn thức đêm tới 3h... hjc...
hên xui đi.
ke ke ke!!
nãy nt với con Vân...1 năm rồi. Ôi thôi phải nói... nó vẫn bùn đời bùn tình như ngày nào...
nhớ nó quá...
sao mình cảm thấy nó mong manh thế này....
ngoài ra đời mình có cái thứ gì đág kể đâu nhỉ... toàn lặp đi lặp lại... bạn bè thoai...
"dê gái thoai chứ yêu thì còn lâu"
tối tối tự hứng viết lách...
rốt cuộc... chẳng biết nên viết đề tài nào...
Vốn sống hẹp quá xá....
dòm lại cái entry nào....
sáng ăn được tô hủ tíu... lăn đùng ra ngủ típ...
gặp bà Bông shock hàng nữa chứ...
mệt mệt chìu đi dzí tụi thằng Quang... cũng vui... nói chuyện trên trời, dưới đất... tè le te....
đợi ngày về quê thằng TŨN... ( Thíu tiền nóa... hok trả đc hok ta )
hên xui đi.
ke ke ke!!
nãy nt với con Vân...1 năm rồi. Ôi thôi phải nói... nó vẫn bùn đời bùn tình như ngày nào...
nhớ nó quá...
sao mình cảm thấy nó mong manh thế này....
ngoài ra đời mình có cái thứ gì đág kể đâu nhỉ... toàn lặp đi lặp lại... bạn bè thoai...
"dê gái thoai chứ yêu thì còn lâu"
tối tối tự hứng viết lách...
rốt cuộc... chẳng biết nên viết đề tài nào...
Vốn sống hẹp quá xá....
dòm lại cái entry nào....
- xuống hàng không chấm
- dùng quá nhìu dấu 3 chấm
- đầu dòng không viết hoa...
- Emo toàn là "đê tiện"
- title gì mà gê thế...
- gớm nhất là cái liệt kê này...
8.11.2010
music in Phineas and Ferb
You Snuck Your Way Right Into My Heart - Phineas and Ferb
This song is called You Snuck Your Way Right Into My Heart from the episode Dude, Were Getting The Band Back Together and is sung by the band Love Handel
This song is called You Snuck Your Way Right Into My Heart from the episode Dude, Were Getting The Band Back Together and is sung by the band Love Handel
Phải làm gì khi rớt Đại học?
“Phải làm gì khi rớt ĐH?”
Tôi lưỡng lự nhưng vẫn nhấn Send cho cả list. 5’ sau điện thoại nhấp nháy: “Khóc cho đến khi mệt lả rồi ngủ vùi. Sáng thức dậy, rửa mặt và mở cửa bước ra ngoài: Mình đang ở nhà!”
“Thật ngớ ngẩn!” tôi lẩm bẩm. Và đó là tin nhắn duy nhất tôi nhận được sau khi tôi quyết định nhét điện thoại vào túi quần rồi xỏ dép lông ngông bát phố, không quên chào mẹ đang tựa cửa ngóng về phía nào. Xa lắm!
“Phải làm gì khi rớt ĐH?”
Tôi đút tay vào túi quần đảo mắt nhìn quanh. Nhà. Cây. Xe. Đường. Cột điện. Tất tần tật đều cũ rích. Những thứ này hàng ngàn lần lặp đi lặp lại trước mắt tôi, quen thuộc đến nỗi tôi có thể biết được dưới chân mình có bao nhiêu vết nứt mà không cần nhìn xuống. Những thứ quá quen thuộc thường dễ gây nhàm chán và chẳng bao giờ ta muốn ngó tới. Như cái công viên chỉ cách nhà tôi 17 cây cột điện, dù hồi nhỏ thường nghêu ngao ở suốt bên cái cầu tuột, bên vòng xoay con ngựa,… bây giờ tôi chẳng buồn liếc mắt đến. Năm tháng đi qua, tuổi đời chồng chất, người ta thường không muốn làm những gì mà bản thân xem là trò trẻ con. 18 tuổi. Chưa hẳn là người lớn, nhưng cũng đủ để tôi không đụng vào những trò tiêu khiển mà tôi xem là nhàm chán và cũ rích đó.
8.05.2010
mùa hè sôi động ost
hehe... tâm thần quá nhe... cứ tưởng là lại xóa blog nữa goài chứ... ^^!
nghe vài bài hát trong phim Mùa Hè Sôi Động... hay quá...
đợi chúng nó lấy bằng lái mà sót cả ruột... \:D/
cám ơn đời vì ta có nhau... :X
Download playlist mùa hè sôi động ost
nghe vài bài hát trong phim Mùa Hè Sôi Động... hay quá...
đợi chúng nó lấy bằng lái mà sót cả ruột... \:D/
cám ơn đời vì ta có nhau... :X
Download playlist mùa hè sôi động ost
8.01.2010
Lí do...
1 là đụng chạm quá nhìu...
2 là nói chuyện... shock!!
Quá trớn... hok ngờ mình trong con mắt của nó đó giờ như thế đấy.
Biết được còn tức hơn... haiz...
Sao con nhỏ đó cứ thik làm người khác buồn thế nhỉ??? Hum qua béc nó buồn... mà chẳng biết nói gì... chán gớm...
hum nay còn dài... linh cảm tối có chuyện...
2 là nói chuyện... shock!!
Quá trớn... hok ngờ mình trong con mắt của nó đó giờ như thế đấy.
Biết được còn tức hơn... haiz...
Sao con nhỏ đó cứ thik làm người khác buồn thế nhỉ??? Hum qua béc nó buồn... mà chẳng biết nói gì... chán gớm...
hum nay còn dài... linh cảm tối có chuyện...
Đăng ký:
Bài đăng (Atom)