àk... cuối cùng cũng được online goài, nghe nhạc trong tiếng mưa đầu đông, êm quá đi mất...
he he he.
Ở Sài Gòn mà cứ như ở Hà Nội... sáng ẩm, âm u...
Nay trốn quốc phòng ra net chơi... thôi rồi...
hjc...
Bữa về nhà... có xem 1 tập phim... The english patient thì phải... có 1 câu rất hay: "Vì trái tim là 1 nơi rực lửa, lỗi lầm cũ bao giờ khiến con người đau khổ suốt cuộc đời?"
Ôi! lại nói nhảm goài ^^!
"Người ta thì nhớ 1 ánh mắt sài thành, còn mình thì nhớ gì nhỉ ?" Ai nói vậy...
"Thứ mình hết sức giữ gìn lại bị người khác phá đi trong chốc lát, liệu có vui hok ?
haiz...
tào lao...
mấy nay lại nhớ quê quá trời...
nghe đỡ 1 bài cho đỡ nhớ nào...
okie! cảm thấy vui vui khi được viết entry này quá
he he he!!
1 bài cuối goài out thoai.
Ùm. Còn chuyện bà TA chẳng biết sao nhỉ. Thôi để bả tự xử, mình chẳng tiện góp ý chút nào... Tình cảm thật là... hết sức rắc rối... con nít như ta làm sao hĩu được...
Nói chứ mình cũng thèm gái lắm.
End day.
Mai học quốc phòng, ăn cơm heo thoai>_
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét