9.21.2016

Tự nhiên choàng tỉnh
Như vừa thức dậy từ một trưa hè,khi đang nằm dưới tán cây bàng, nắng gắt làm mình thức giấc,bất giác lau đi hàng nước mắt còn lăn dài trên má. Ướt nhòe...
Giấc mơ trưa hè vội tan đi như bong bóng xà phòng. Không để lại một dấu tích. Mơ đẹp quá.
A! Thì ra mình đang mơ
Tự nhiên mơ về một căn nhà , có ba có mẹ, có người lớn, trẻ nhỏ, có tiếng cười, và cả một cái tủ lạnh dán đầy hình của gia đình cùng lời nhắn : " 6h về ăn cơm nhen " " bữa nay nấu canh bí với tôm nhen"
Mơ đẹp quá mà sao tự nhiên ba mẹ chia tay , con ko có ba mẹ con khóc . Rồi người mơ cũng khóc. Cơn mộng mị kéo dài quá.
Mệt, môi nứt nẻ , cổ họng khô khốc,lưng ướt đẫm mồ hôi và dính đầy bụi . Mình đã nằm ở đây bao lâu. Không ai biết và cũng chẳng nhớ. Nhưng hình như tán cây sao lạ quá. che cho cả một gốc sân mà sao cứ chừa chỗ mình.Hèn gì trán rịn mồ hôi.Lòng buồn và trống trải!
Thôi đi về thôi,chiều rồi !

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét