1.22.2016

Lâu rồi không có gặp nhau.

FB_IMG_1451832724149
(Tặng T.)
Lâu rồi không có gặp nhau
Cứ hay thắc mắc ngày sau ta là
Một quý ông
Một quý bà
Trong đôi mắt đã kinh qua thăng trầm
Liệu mình ngồi đó trầm ngâm
Nói về cái thuở yêu nhầm tuổi xanh…
Cái thuở mà em yêu anh
Lung linh như quyển truyện tranh học trò
Theo em như trôm thập thò
Em quay lưng lại giả đò không theo
Mi chưa biết đá lông nheo
Mắt còn in vết trong veo bầu trời
Yêu nhau không dám mở lời
Tưởng bên nhau mãi cả đời thế thôi
Thời gian cứ thế dần trôi
Tình yêu cứ thế chia đôi khi nào
Trong khi con phố ồn ào
Em đi không kịp thưa chào, em đi
Sài Gòn đại học em thi
Anh trung cấp mối tình si ngậm ngùi
Ừ thôi ngu học biết mùi
Ừ thôi thì thế chôn vùi nỗi đau

..
.
Lâu rồi không có gặp nhau
Cứ hay thắc mắc ngày sau ta là
Anh công chức
Vẫn la cà
Gặp em về phố phù hoa xa vời
Em vô tư nở nụ cười
Đi ngay bên cạnh một người khác anh
Ngước nhìn đi nhé trời xanh
Kẻo mà đôi mắt long lanh nỗi buồn
Mà sao không rõ ngọn nguồn
Bầu trời xưa có một đường chia hai.

  • Hữu Lê –

Bình Minh Mưa

1.04.2016

Hạnh phúc và Hạnh phúc hơn


Hạnh phúc là khi được tự do đam mê và sống không hối tiếc, còn hạnh phúc hơn là tìm được một người đồng hành với mình trong cuộc đời này, và dù thế nào thì cũng nên hạnh phúc. Nếu có được cả hai thì là người hạnh phúc nhất.
...
Khi người ta kết nối với với nhau bằng cảm xúc vô hình, thì cuộc đời sẽ luôn luôn mất mát để được ước ao trở lại mà bù đắp nó. Thời gian làm chúng ta thăng trầm với cuộc đời, để những ngày sau sẽ trả lời cho những ngày đã qua, để tuổi 30 sẽ trả lời cho những sợ hãi của tuổi đôi mươi. Và dù thế nào, có mơ hồ đến mấy thì cũng chỉ nên hạnh phúc, hoặc hạnh phúc hơn mà thôi.
...
Những ngày sau tôi sẽ tiếp tục sống, chuẩn bị cho một hành trình mới, tận hưởng những năm thanh xuân đẹp đẽ, sẽ mang trái tim son trẻ rong ruổi, có thể té ngã, có thể đớn đau nhưng vẫn vẹn nguyên ước mong, gặp gỡ người cùng mình già đi, để có dịp cười lấp lánh để nói ra câu của An rằng:
Một vài năm sau, em muốn cùng anh đến sống ở trấn nhỏ dưới núi thưa thớt dấu chân người. Sớm mai trèo lên đỉnh núi cao, xuống núi đi chợ mua rau quả. Nấu nướng quét dọn. Sinh con đẻ cái. Buổi chiều đọc một quyển sách. Buổi tối uống rượu, trò chuyện dưới cây hoa hạnh, mãi tới khi ánh trăng và giọt sương mát lạnh. Trong mơ, đi đến khe núi vắng vẻ um tùm cỏ đuôi phượng, tiếng chim lảnh lót, hạt giống trên cây nứt toác… cùng mệt mỏi ngủ thiếp dưới gốc cây. Lúc tỉnh dậy, em vẫn trẻ tuổi, anh vẫn chưa già.