3.20.2012

Rồi nụ cười sẽ hong khô tất cả...

Ừ... lâu rồi mình chẳng viết lại blog... có vẻ privite làm mình làmbiếng hơn... hay là chán cái cảnh hễ viết là tự kỉ...
Kể blog nghe chuyện này... 1 vui 1 buồn... là 2 người... Chó iu dấu... chó ngoan... vẫn luôn bên mình suốt những tháng ngày mệt mỏi và vất vả... :) người là niềm động lực, lúc vui cũng như lúc buồn... mình luôn có thể chia sẻ với người... chó con đáng đc nhiều hơn tất cả... :X
Cá Sấu... không phải là của mình, tình cảm của mình với con cá cũng vơi đi ít nhiều... là block FB thì người sẽ vui hơn và mình đỡ xót hơn... là invisible vậy...
2 con người cho mình yêu thương lẫn lo lắng, ghét lẫn nhớ... khó hiễu...
Chị Hoa thì vẫn cái cách sống chẳng vui chút nào... là tiền, gia đình và kiếm 1 thằng đàn ông nào đó già già... và ổn định... ừ thì chị cũng mệt rồi... đúng không... niềm vui nào có thể đổi được sự yên ổn nhỉ... :)
Tiêu thì lại đang yêu 1 ai đó... mình ghét Hà Nội, Bắc Kì và mọi thứ về nó... con trai làm mình kinh tỏm, con gái thì ngốc... không gì làm mình có thể thích nơi ấy ngoại trừ Tiêu... hừm.... ta mà không gặp mi thì... T.T. Sao thế nhỉ... không bao giờ thấy mi sống thanh thản... bị cuốn và chấp nhận bị cuốn... :(
Dâm 2 đang vào thời hạnh phúc nhất của con người... tình yêu đến độ chín muồi rồi đấy nhỉ... :) đi chơi với nó vui thật vui... nói chuyện hợp mà :)
Hôm nay đi với nó mua được:

  1. Ai và Ky ở xứ sở những con số tàng hình
  2. Thiên thần nhỏ của tôi
  3. 3 quyển tập campus =.=! (cho cái tội tự phụ + dìm hàng anh em ;))

được rồi... viết nhiều quá đôi khi lại không tốt... tường thuật lại thì sẽ đỡ hơn... nhỉ...  :)


3.03.2012

Tệ thật...

Tệ thật.
Mình chỉ có thể nói đc 2 chữ đó thoai vì mình buồn ngủ quá r... mình đang choáng @@!
:(( chẳng biết, và chẳng hiểu được người ta... người ta muốn quan tâm và được quan tâm.... người ta cũng muốn an toàn... mình thì sao sánh bằng con mèo chứ. Mình đáng ghét.... :((
Câu yêu thương và quan tâm đơn giản là mình đã quên lâu rồi... tập vô tâm với cuộc sống, tập thảng nhiên trước điều không may... như ngày ấy... :( nhưng... nhưng hôm kia mình đã phải nắm bàn tay ai đó lại... người đi thì cs còn gì ý nghĩa... đến trường? game? ăn hại + ăn bám... sao Cha lại không chửi mình như thế nhỉ.... đáng ghét....
Phải làm gì đây.... hức... :( Con lật đật... điều duy nhất để nhắc mình nhớ... :( con lật đật lại ko nghe lời... không biết là con gái thức khuya sẽ xấu xí sao...
Chẳng biết mình đang viết cái quái gì nữa đây................................................................................................................................................................................................................................................................................................................................................................................................................................................................................................................................................................................................................................................................................................................................................................................................................................................................................................................................................................................................................................................................................................................................................................................................................................................................................................................................................................................................................................................................................................................................................................................................................................................................................................................................................................................................................................................................................................................