8.22.2011

mưa lắm...

Cả ngày nay trời mưa... :(, mà có mưa gió thì cũng ở nhà... hok biết đi đâu... Sài Gòn vậy mà chẳng biết đi đâu... làm gì... gặp ai...
Thì ai cũng có việc, đâu phải cứ nhởn nhơ như mình... thì ai cũng phải bận hỏi "đi đâu... làm gì... gặp ai..." Thì ai cũng xa lắm... Tg và Kg... :(
Mai là về Bến Tre. BTre nhỏ, hok có chỗ đi chơi, nhưng hok ồn ào, khói bụi...
Đi đường Sài Gòn, vẫn cái tật đầu trần, hok khẩu trang, bụi bám vào... đỏ cả mắt... Cay cay.

Radio Online 12: Cứ Ngồi Lặng Im Thế Và Khóc
Người đọc: Nu (DOP)
Email: woim.radio@gmail.com

List các bài sử dụng trong Radio 20

01. Neptune – Am Shanley {link}
02. Nuh Reul Ji Kyuh Jool Gguh Ya (Piano Version) {link}
03. Daisy {link}
04. Câu chuyện tình tôi {link}
05. Tháng sáu trời mưa {link}
06. Nothing else matter (cello) {link}
07. Nothing else matter (piano) {link}
08. Bình yên {link}
09. Cây đàn bỏ quên {link}
10. Màu trắng {link}
11. You raise me up – Kenny G {link}

 Đọc lại vài dòng :d
Ví dụ : mình comment đã cho 1 mem có ID •[ Clover ]• :” ss chỉ hạnh phúc khi ss nghĩ thấy ss hạnh phúc ” ~> vãi chưa.
Tức là, phải nghĩ ” mình thế này, đã là hạnh phúc lắm rồi, thế này đã là may mắn rồi “. Thực sự là thế mà. Hơn cả hàng tá trăm chục người. Không nói riêng về 1 vđề nào, nói chung, toàn diện và bao quát hết mọi mặt.
Bởi vì chỉ có nghĩ như vậy, chấp nhận như vậy, mới làm cho đầu óc tươi tỉnh hơn, từ đó, kéo thêm việc mở lòng ra với mọi người, rồi cho, rồi nhận, rồi cảm thấy hạnh phúc. rồi Tự nhăn răng cười 1 phát. HEHE.
Ta chỉ có thể bước ra khỏi cái hố đen đó khi nào mình thực sự muốn, chứ mà không muốn [ tức là ở đó, than vãn, lăn lê, kéo dài, cố tình tỏ ra ...để đựơc tội nghiệp, nếu không muốn nói là thương hại ] thì tất cả người ở trên thế giới này, có cố lôi kéo ra, cũng khó.
Hợp lí hong ?!
Dĩ nhiên là hợp lí rồi.
Khôgn ngờ mấy năm trước mà mình đã nói ra đựơc vậy. Vãi hà.
Cs mà cứ cười tằn tặc thì còn gì là vui nữa. Thậm chí thấy nhạt ý chứ. Đã có 1 thgian mà quãng đừơng mình đi lúc đó, không có lấy nỗi 1 hạt bụi, toàn là hoa với hoa, quần áo, màu xanh, cười, lộng lẫy,…Mà lại thấy chán. Đúng là dở hơi. Rồi lại viết blog [ 360 ] là thèm buồn, thèm chán, thèm có cảm giác buồn vì tình cảm [ bây giờ thì cho mài tha hồ nhá con :)) ] Cái này, theo cô Ánh Tuyết [ GVCN 12/5 ] thì là :” Cái đẹp là bản thân cuộc sống với đầy đủ những gam màu tối sáng, những qui luật tất yếu ngẫu nhiên “.
Những lúc buồn, thì nhìn đời bằng con mắt xám đen, nhung mà khi qua rồi, nhìn lại, thấy những hành động, việc làm, lời nói, suy nghĩ lúc đó của bản thân, thật bồng bột [ hay nói cách khác đã trưởng thành hơn ]
Nghe 2 đứa bạn than thở, bạn thân tụi nó ghen với. Ghen ngớ ngẩn... :(
Ngủ nhỉ? Sống tệ gần cả tháng 8 rồi... à... nhìn lại vậy mà nhanh, thág 9 Trung Thu, tháng 10 trôi qua, 20/11, Noen, rồi chuẩn bị tết... nhanh... Tết năm nay... nghĩ là không vui... (Có phải thiếu đi một vài người là không vui sao? đi rồi bè bạn rẻ lối khác... còn người mới đi chung thì dửng dưng.)
Than cái nha.... :D